Ngọc Hồi – Xuân
Lượt xem:
Bài thơ của cô giáo Hoàng Thị Ngọc Mai (Giáo viên dạy Âm nhạc Trường Tiểu học Nguyễn Huệ – Ngọc Hồi).
Ngọc Hồi – Xuân
Anh có về phố núi Ngọc Hồi em
Thăm xứ biên cương khi mùa xuân tới
Ngọc Hồi em giáp vùng ba biên giới
Từ xưa – giờ tình hữu nghị sáng tươi.
Ngọc Hồi em, ngọc quý của Cha Trời
Tặng của hồi môn cho con Tiên đổi phận
Quá thích một lần tắm sông trăng về muộn
Ở lại trần gian sâu nặng kiếp đời.
Thế núi Rồng quây, lưng tựa Hổ ngồi
Núi từ ngọc nên Ngọc Hồi là thế
Em ca khoẻ anh đừng cười em nhé
Ngọc Hồi em thành phố trẻ xuân thì.
Dám khoe khoang ai nghe lén cũng kì
Nhưng anh đến chắc rằng anh hiểu hết
Ngập rừng xuân tranh màu lung linh biếc
Với Ngọc Hồi tinh khiết đam mê.
Anh có về cho em đỡ mời khoe
Ta du ngoạn xuân bạn bè ba nước
Việt – Lào – Campuchia tiến bước
Vời tình thân sau trước vẹn tròn.
Mãi bên em xuân sóng sánh tâm hồn
Khúc ca xuân Ngọc Hồi bừng dậy
Anh xao xuyến bồi hồi chân nhún nhảy
Với muôn màu lộng lẫy mùa xuân.
Ngọc Mai.