Dẫu đi sau, đến trễ – Em sẽ cùng về

Lượt xem:

Đọc bài viết

(Thơ)

Thuở ấy,
Em vẫn thấy mặt trời trước nhiều người
Tại lối đi
phải vượt thác, leo đồi
Muốn về nhà…
lại vòng sau lưng hàng xóm.
Lúc sinh ra,
em thân gầy người ốm
Tựa nhịp thơ xưa,
nghiêng “Tiếng hát đi đày”,
Gió núi xua ánh đuốc lồ ô lắt lay
Tiếng học trò ê a…
lạc vần sau liếp tre ràn rạt…
Người đau,
chờ cúng Giàng tối – trưa – chiều không bớt.
Đấng siêu nhiên xa
trông đợi mãi đành thôi…
Cảnh bao năm
sao chưa thể rạch ròi.
***
Đã đến giờ em về chung vui ngày hội
Điện lưới băng sông giăng tràn chân núi.
Xóm làng xa rợp một màu cờ phấp phới.
Nương rẫy xanh ngút tầm nhìn vời vợi
Máy móc rì rầm át tiếng cuốc lưng đồi,
Hoà âm điệu cồng chiêng báo mừng lúa mới
Những cô gái Xơ đăng say điệu xoang đêm hội
Ai nấy hướng theo ánh sáng phía mặt trời..
Quá khứ buồn lùa vào dĩ vãng xa xôi
Tự chuyển mình cất bước đi, không chờ đợi
Góp sức trẻ tuổi ba mươi cứng cỏi
Cùng huyện nhà thời đổi mới đi lên
Hết cảnh chân trần, lưng gầy, vai sạm đen
Nếp nghĩ, cách làm từng ngày thay đổi.
Dẫu đi sau, đến trễ…
em cũng sẽ cùng về đến nơi.

Phong Phan Đình (Trường TH Kim Đồng).